BVR&MT – “Anh đi anh nhớ quê nhà, nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương”.
Tháng Ba còn lại trong tôi xanh mướt những khoảnh vườn, giàn mướp,,, lặng lẽ trổ hoa trong xốn xang cánh vỗ của ngàn vạn loài bướm ong… Tháng Ba in đậm trong những vắng vẻ của xóm nghèo, bên hiên nhà ai, thấp thoáng bóng người già ngồi thẫn thờ đợi nắng. Mẹ tôi bảo: “Tháng Ba ngày Tám…”. Tháng Ba ngân mãi trong tôi một giọng ví dặm, một câu hò xứ Nghệ. Đêm hội làng ai về, ai ở? Nỗi nhớ Giêng Hai chảy dài tới tháng Ba. Tháng Ba hoa xoan gập ghềnh xóm ngõ… ngày tôi đi, trên cánh đồng làng em tảo tần giữa luống cà đang đơm hoa kết trái. Nhìn cánh áo lụa bạc màu thêm thương mãi Tháng Ba.
Suốt cả một năm Mười Hai tháng có lẽ không có tháng nào nhiều hoa hơn Tháng Ba. Tháng Ba là “tháng hoa” của một năm. Ấn tượng nhất là hoa gạo ngạo nghễ vươn cành giữa không trung bao la, đỏ rực cả một góc trời như mời sẻ, gọi chích chòe bay về, náo loạn một góc làng tuổi thơ tôi đi qua…
Tháng Ba, để nhớ mãi Tháng Ba! Tháng Ba, cỏ xanh non hơn bao giờ hết, như một lời ước hẹn, vào một đêm, muôn vàn loài hoa li ti không tên tuổi tất cả đều thức dậy và bừng nở. Chừng ấy tất cả như đang từ lòng đất trỗi lên hương vị ngọt ngào của Tháng Ba.
Tháng Ba, phảng phất đâu đây mùi hương hoa bưởi, mùi hương thân thuộc gần gũi ngay bên hiên nhà. Mùi hương thanh khiết dịu dàng ngập ngừng bay theo gió Tháng Ba. Tôi thấy mưa rào, mẹ ngồi mẹ hát: … lúa chiêm lấp ló đầu bờ/ hễ nghe tiếng sấm phất cờ mà lên…
Mưa rào to lắm, mưa vỡ đường bánh cu đơ – ngọt lịm mật mía đường Xứ Nghệ, mưa đầy đồng nước chảy gọi cá rô leo sấm… Tháng Ba mưa chợt đến, chợt đi. Mưa tạnh, đom đóm chăng đèn kết hoa đầu làng, trăng thanh ai hẹn hò ai? Không đến, làm lỡ làng một đêm Tháng Ba.
Đêm Tháng Ba lặng lẽ qua trong bước chân người về xa ngái. Sớm Tháng Ba sương giăng mờ một dải bến bờ sông em giũ tấm lụa đào qua một mùa lễ hội, mắt mải nhìn dòng nước lững thững trôi trong suốt. Tháng Ba lưu luyến tiễn Mùa Xuân dường như còn rốn lại, má lúm đồng tiền bẽn lẽn hẹn mùa sau!
Tháng Ba còn lại mãi trong tôi một nỗi niềm, ngày tôi về, em sang sông… Chiều ấy, đôi mắt vời vợi theo mênh mông đồng bãi, cũng ngút ngàn xanh mát mắt Tháng Ba. Bờ bên kia em còn nhớ Tháng Ba? Bờ nên này bí bầu đơm hoa vàng trong nắng. Tôi cháy lòng sao chẳng đã… “Giêng Hai”.
Tháng Ba – còn lại mãi trong tôi một khoảng trời!.. In dấu tháng Ba!
(Tản mạn của Phương Anh)