BVR&MT – Phóng viên Bảo vệ Rừng và Môi trường đã về làng Rêu (xã Ba Điền, Ba Tơ, Quảng Ngãi) nơi đây từng một thời là tâm điểm của nỗi ám ảnh “bệnh lạ” khiến nhiều người bỏ làng, nhiều đứa trẻ bỏ học, nhiều cánh đồng bỏ cầy cấy, người dân nháo nhác hỏi nhau vì sao căn bệnh lạ kỳ từ đâu đó bỗng đổ ập đến làng, cướp đi nhiều sinh mạng, mang đến những tang thương, phủ lấp xuống đó những mơ hồ và lo sợ. 5 năm rồi, làng Rêu giờ đây đã không còn phải sống trong nỗi ám ảnh chập chờn ấy.
Làng Rêu nằm khuất giữa những cánh rừng nhỏ, những năm trước mỗi mùa mưa bão là làng Rêu lại tách biệt với cuộc sống bên ngoài. Người dân trong làng sống với đời sống của rừng, ăn rừng ngủ rừng và chết với rừng. Với họ, căn bệnh lạ ập đến giống như sự trừng phạt của Yang trời Yang đất. Người làng đâu có làm gì nên tội mà sao Yang lại nỡ cướp đi bao nhiêu người trong làng như thế. Những câu hỏi ấy ánh lên trong mắt lũ làng, xâm xấp trong câu nói của người già, khắc khoải trong cuộc trò chuyện của người nam người nữ, ám cả vào giấc ngủ của người trẻ.
Hàng chục gia đình đã rời làng vì sợ hãi, hàng chục học sinh không dám đến trường vì sợ hãi, hàng chục cánh đồng bỏ hoang trơ khấc vì không người cày cấy. Làng Rêu xác xơ khi cơn bão bệnh lạ đổ về làng. Những người còn lại ở làng chỉ biết vét những đồng tiền cuối cùng, con gà cuối cùng, chai rượu cuối cùng làm cái lễ nghèo cúng con ma bệnh, hy vọng sẽ đuổi được con ma đó đi. Nhưng đồ cúng bao nhiêu vẫn không xuể. Người làng vẫn bệnh. Hàng chục đoàn công tác của các bộ ngành đã về. Người làng bớt lo lắng hơn nhưng vẫn sợ. Cái chết kỳ lạ vẫn là nỗi ám ảnh với người làng.
Rồi con ma bệnh cứ từ từ biến mất. Người làng không còn ai chết vì căn bệnh lạ ấy nữa. Người làng đã hiểu ra, hóa ra chẳng có con ma nào làm bệnh cả. Chỉ vì đời sống người dân kham khổ quá, y tế chưa được quan tâm, thói quen sinh hoạt lạc hậu gây nên bệnh tật. Nhưng nỗi ám ảnh bệnh lạ vẫn quay về. Cán bộ về, cùng ăn cùng ở cùng làm, bệnh đi đâu hết. Người làng đã không còn sợ nữa.
Làng Rêu giờ đã khác lắm rồi. Con suối Nước Nẻ đầy hung dữ khiến làng Rêu biến thành ốc đảo mỗi mùa mưa bão đã được xây cầu, người làng không sợ con nước làm chết người mỗi mùa bão. Đường làng được bê tông hóa cho xe máy chạy rầm rập trong làng, chạy qua cầu, chạy ra xã ra huyện trong ngày. Hàng hóa được mua bán, trao đổi thuận tiện hơn, thông tin dưới xuôi lên nhanh lắm.
Người làng với gần 350 nhân khẩu đã không còn sợ bệnh lạ nữa, đồng ruộng đã được đầu tư làm lại, lũ trẻ đi học í ới mỗi ngày. Những ngôi nhà mới xây sau cơn bão bệnh lạ biến làng thành ngôi làng xác xơ đã không còn hiện hữu. Những cánh rừng keo xanh rờn kéo dài xa tít tắp. Người làng đã biết giữ gìn vệ sinh để tránh dịch bệnh. Trẻ em nô đùa, người lớn đang tất bật với công việc vẫn nở nụ cười chào đón những người khách lạ.
Trưởng thôn Phạm Văn Đố cười hiền lành đúng cái chân chất của người vùng cao: “Bệnh lạ” giờ không còn nữa, thôn mình yên tâm rồi. Giờ có bệnh gì là có bác sỹ khám rồi, không cúng ma nữa. Giờ không còn bệnh lạ làm người làng sợ nữa, mọi người yên tâm làm ăn sản xuất, làng không còn đói nữa!”.
Được biết, từ đầu năm 2018 đến nay, đã không còn xuất hiện thêm ca bệnh mới cũng như tái phát bệnh nữa. Tuy nhiên, ngành y tế địa phương luôn chủ động các phương án phòng chống dịch bệnh tại cộng đồng, đồng thời tuyên truyền vận động bà con thay đổi thói quen sinh hoạt và ăn uống khoa học hơn để kiểm soát tình hình, góp phần ổn định đời sống, xóa đói giảm nghèo.
Minh Ngọc