BVR&MT – Xã Dang, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam vẫn quay quắt với cái nghèo, cái khó nhiều năm dài mà nguyên nhân chính là do thiếu đất sản xuất, cuộc sống chủ yếu dựa vào rừng.
Đáng chú ý, thôn Z’lao có 45 hộ dân với 187 nhân khẩu, có 34/45 hộ thuộc diện nghèo. Cuộc chiến chống cái nghèo, cái đói cứ dai dẳng. Không đường, không điện, không trường, không trạm (y tế), cuộc mưu sinh của người dân khó trăm bề.
Được biết, thu nhập chính của người làng vẫn là trồng rẫy, khai thác các sản vật rừng như mật ong, măng… và đặc sản của thôn là rượu nếp than, nhưng do cách trở, cô lập, thương lái cũng chẳng tới mua.
Còn làng Alua chỉ có một vài héc ta được làng bên cho để trồng cao su, một ít ruộng lúa nước, đến nay cao su cũng chưa thu hoạch nên chẳng có nguồn thu gì. “Ai có xe máy thì dễ trở về làng cũ trồng trọt, gieo lúa rẫy, chăn nuôi con heo, gà. Ai không có xe phải đi cả tiếng rưỡi mới tới làng cũ” – Bnướch Ablơn, người dân thôn Alua tâm sự.
Trao đổi với phóng viên, ông Nguyễn Thanh Tâm – Chủ tịch UBND xã Dang – cho biết: “Toàn xã có 24 hộ thoát nghèo trong năm 2016 thì năm 2017 có 6 hộ tái nghèo, do đau ốm, do sản xuất kém năng suất, do thiếu đất sản xuất). Có 35 hộ cận nghèo của xã năm 2016 đã rơi xuống hộ nghèo năm 2017”.
Liên Hoàng